Lời Yêu Muộn

Ngọt ngào từ thuở nằm nôi,
Lời ru của mẹ rót vào tâm linh.
Thế là em cứ lặng thinh,
Thả trôi tâm sự tự tình miên miên.
Em ơi! Gương mặt thật hiền,
Nhìn em anh ngỡ lạc miền thiên thai.
Ơ kìa, phải đó mắt nai,
Sao mà trong trẻo sơ khai lặng thầm!
Bóng hình ẩn hiện trong tâm,
Không hư không thực không lầm không sai.
Anh đi vào một sớm mai,
Những lời tiễn biệt nằm ngoài suy tư.
Phố nghèo thưa thớt dân cư,
Chân di lòng cứ chần chừ vì đâu!
Thương em thức suốt canh thâu,
Thêu giòng nhung nhớ lệ sầu tuôn mau.
Tưởng yêu là phải vì nhau,
Nén tương tư dệt sang giàu rời xa.
Trời tây anh cố xông pha,
Mồ hôi, nước mắt chan hòa lắm khi.
Tiếc rằng có lúc sân si,
Lâm vào cổ phiếu còn gì về quê.
Mãi là số kiếp làm thuê,
Nhiều năm lận đận đường về còn xa.
Thế là một thuở bôn ba,
Những lời đã hứa nhạt nhòa thinh không.
Thế là một buổi chiều đông,
Anh về ghé quán bên sông tỏ tường.
Nhìn nhau tóc đã nhuộm sương,
Sau cơn nức nở lời thương còn đầy.
Bỏ hết nghen, trọn kiếp nầy,
Không ưu tư nữa, sum vầy cùng nhau.
Tay hai đứa xiết kìa đau,
Nhìn nhau chút xíu mày chau miệng cười.
Bao năm lặn lội xứ người,
Chuyện chi quên hết nhưng lười thì không.
Giờ đây nối sợi tơ hồng,
Chung tay hợp sức một lòng yêu thương.

orchiddl

Đêm Tàn

Đánh oải mà chưa vãn cuộc cờ
Đêm dài khắc khoải dệt tình thơ
Sang giàu lướt bổng đau niềm trỗi
Khổ cực vèo bay sướng nỗi chờ
Mấy thủa tương phùng vui mãn nguyện
Bao lần tái ngộ thỏa cuồng mơ
Giang thuyền sóng vỗ bồng phiêu gợi
Nguyệt tỏa triền xanh khói huyễn mờ

orchiddl

Khóc Cười

Kẻ khóc người cười đối lập nhau
Trời thu khắc khoải gợi muôn màu
Niềm vui choáng ngợp suy càng sướng
Nỗi xót dâng tràn nghĩ thấm đau
Thất vọng bàng hoàng rơi xuống đáy
Thành công sửng sốt vượt lên đầu
Đa chiều cảm xúc từ đôi ngả
Kẻ khóc người cười đối lập nhau

orchiddl

Miệng Đời!

Tham tài bỏ nghĩa nói làm chi?
Lệ đắng tràn môi bởi lẽ gì?
Trí nhạt nhòa đau bùng ảo não,
Tâm bàng bạc khổ trỗi sầu bi.
Ân tình nhểu nhão lo phiền níu,
Đạo lý dằng dai tưởng dễ trì!
Mỏi rã chân trần gieo thiện ý,
Đâu ngờ vẫn kẻ ghét người khi!

orchiddl

Nhiễu Loạn

Cần chi? Bạn hỡi viết cho nhiều!
Cảm hứng! Ghi hoài cũng tịch liêu.
Sóng vỗ triền miên lầm vạn nẻo,
Triều dâng bất tận lỗi muôn điều.
Đìu hiu bút hội vần niêm bỏ!
Tản mạn thi đàn đối ngẫu xiêu!
Cỏ mọc um tùm giăng mắc bẫy,
Dềnh dang mở lối loạn trăm chiều!

orchiddl

Cùng Khởi Nghiệp

Hãy dắt nhau về khởi nghiệp chơi
Bình minh rực rỡ sáng chân trời
Chưa từng lãnh đạm đầu xuân tới
Chửa có vui mừng mãn hạ vơi
Nhẹ hẫng tâm hồn do mến cảnh
Nhàn thư trí tuệ bởi yêu đời
Thơm lừng gạo nếp vùng cao sản
Rộn rã câu chào thử thách khơi

orchiddl

Tri Âm

Tao mày gác cẳng gợi ngày thơ
Chuyện vãn hàn huyên giấc ngủ chờ
Khảy mấy cung trầm vang ngõ hẹn
Đan từng nốt lặng bổng đường tơ
Sôi bùng ước vọng tiêu đời khổ
Bỏng cháy cầu mong rạng cõi bờ
Chính trực suy tàn do kỹ xảo
Thiên đàng hạ giới chỉ là mơ

orchiddl

Tri Kỷ

Sảng khoái tao mày thật dễ thương
Hàn huyên chuyện vãn suốt cung đường
Lâu rồi ngẫm lại càng thêm nhớ
Cũ lắm suy hoài chẳng nhạt vương
Mãi đợi nhìn nhau chào gửi lớp
Chờ mong giáp mặt hỏi thăm trường
Chân thành đối đãi tình tri kỷ
Giã bạn xa làng cảm cố hương

orchiddl

Tri Kỷ Tương Ngộ

Tao mày chẳng ngại tiếng cười chê!
Ngất ngưởng hồn nhiên giữa bộn bề…
Há dễ tương phùng nơi nẻo chợ,
Đâu màng gặp gỡ chốn đường quê…
Hàn huyên đổi lại sai lời hứa,
Đối ẩm bù cho lỗi hẹn thề.
Lẩn khuất nhiều năm đời dã hạc,
Quàng vai bá cổ mãi không về!

orchiddl

Chợt Nhớ

Chợt thấy mênh mang nặng nỗi buồn
Sương mù cuộn thấp tạo thành khuôn
Mưa dầm mỗi đợt tha hồ lướt
Gió bạt từng cơn mặc sức luồn
Kẽ lá chồi vươn chờ kết nụ
Khe đường nước đổ chực trào tuôn
Ba đào sóng dội triền đê nhỏ
Gợi nhớ tình xưa tỏ ngọn nguồn

orchiddl