Lời Yêu Muộn

Ngọt ngào từ thuở nằm nôi,
Lời ru của mẹ rót vào tâm linh.
Thế là em cứ lặng thinh,
Thả trôi tâm sự tự tình miên miên.
Em ơi! Gương mặt thật hiền,
Nhìn em anh ngỡ lạc miền thiên thai.
Ơ kìa, phải đó mắt nai,
Sao mà trong trẻo sơ khai lặng thầm!
Bóng hình ẩn hiện trong tâm,
Không hư không thực không lầm không sai.
Anh đi vào một sớm mai,
Những lời tiễn biệt nằm ngoài suy tư.
Phố nghèo thưa thớt dân cư,
Chân di lòng cứ chần chừ vì đâu!
Thương em thức suốt canh thâu,
Thêu giòng nhung nhớ lệ sầu tuôn mau.
Tưởng yêu là phải vì nhau,
Nén tương tư dệt sang giàu rời xa.
Trời tây anh cố xông pha,
Mồ hôi, nước mắt chan hòa lắm khi.
Tiếc rằng có lúc sân si,
Lâm vào cổ phiếu còn gì về quê.
Mãi là số kiếp làm thuê,
Nhiều năm lận đận đường về còn xa.
Thế là một thuở bôn ba,
Những lời đã hứa nhạt nhòa thinh không.
Thế là một buổi chiều đông,
Anh về ghé quán bên sông tỏ tường.
Nhìn nhau tóc đã nhuộm sương,
Sau cơn nức nở lời thương còn đầy.
Bỏ hết nghen, trọn kiếp nầy,
Không ưu tư nữa, sum vầy cùng nhau.
Tay hai đứa xiết kìa đau,
Nhìn nhau chút xíu mày chau miệng cười.
Bao năm lặn lội xứ người,
Chuyện chi quên hết nhưng lười thì không.
Giờ đây nối sợi tơ hồng,
Chung tay hợp sức một lòng yêu thương.

orchiddl

Tham Nhũng

Nhũng lạm tràn lan tích của tiền
Ăn tàn phá hoại lũ cuồng điên
Vơ quào đục khoét không hề hãi
Chiếm hữu bòn xu chẳng sợ phiền
Đám chuột quyền cao làm kẻ sĩ
Đàn sâu chức trọng tỏ danh hiền
Tiêu điều đất mẹ còn chi nữa
Cũng chỉ loài tham khắp mọi miền

orchiddl

Cảnh Quê

Cây bàng lặng lẽ đứng chờ ai
Cổ vũ đùa theo vệt nắng cài
Tuyệt tác sương chìm sa bãi thoải
Kỳ quan khói tỏa vượt sông dài
Cò bay đuổi bóng còn mong choãi
Ngỗng rượt đua hình chỉ muốn nhoai
Nghỉ lễ qua rồi xa Xóm Đại
Miền quê cảnh đẹp nhớ thương hoài

orchiddl

Tranh Mua

Ơ kìa ngoảnh lại ngó giùm anh
Khuyến mãi nàng mua định để dành
Giữa đống hàng khan chèn phải được
Trong lùm của hiếm chẹn giành tranh
Oi nồng bụi phấn chênh quần trễ
Nhểu nhão mồ hôi lệch áo trành
Mặt mũi bơ phờ trông muốn oải
Săn đồ chất rẻ nệ gì danh

orchiddl

Hoài Mong

Yêu chàng lãng tử có gì sai
Phải đóng buồng tim tựa diễn hài
Mấy thủa trăng tàn e nghĩa bạc
Bao mùa lá đổ sợ tình phai
Nhìn sang Cẩm tú sương còn ngậm
Ngoảnh lại Tường vi nắng vẫn cài
Cách biệt muôn trùng sao tỏ nỗi
Bên đường bướm lượn khổ nhành mai

orchiddl

Sốc Nhiệt

Nắng nóng bùng lên sốc nhiệt nhiều
Vài người chống chịu bước liêu xiêu
Đau đầu khó thở tim hồi hộp
Chóng mặt buồn nôn phổi dập dìu
Cẩn trọng ra đường xem dự báo
Phòng ngừa ở chợ đoán vùng thiêu
Nguy cơ đột quỵ do thời tiết
Cảnh giác nhìn xa tránh sự liều

orchiddl

Bức Nhiệt

Bức nhiệt mồ hôi đẫm cả người
Thương loài thảo mộc cứ nằm phơi
Chân hồ cạn nước thèm mưa đổ
Miệng vũng khô dòng phỏng nắng rơi
Nóng nực thân mòn giao hữu lỏng
Oi nồng dạ héo nỗi lòng lơi
Mơn từng cụm lúa chừng như gãy
Khổ não trào dâng uất nghẹn lời

orchiddl

Xòe Tay

Bàn tay thân ái lúc xòe ra,
Quyến luyến chia tay buổi xế tà…
Người về phương ấy chưa từ tạ,
Cứ hiểu rằng mình không muốn xa…
—∞–
Mở rộng lòng tay như đóa hoa,
Ra đi cách biệt mấy giang hà.
Thâm tình không nói nhưng tồn tại,
Muốn níu thời gian gặp gỡ hoài…
—∞–
Hẹn nhau gần nhé ở tương lai,
Tuổi vẫn còn gân sức vẫn dài.
Cụng ly cười nói lòng hưng phấn,
Thật nhé ơn đời đâu thảo mai!

orchiddl

Chỉ Là Giấc Mơ

(Cảm tác nhân câu chuyện rũ áo về vườn của ông Đoàn Ngọc Hải)

Anh Hải vừa qua cố gắng nhiều,
Nhưng đời đâu chỉ có bấy nhiêu!
Chạm trên đụng dưới thân cô quạnh!
Nay phải về ngay, sếp đã điều.

Ra tay dẹp loạn chức chẳng to,
Mọi sự thì ra… bẻ cọng ngò!
Dở dang việc Quận ai nào biết,
Mơ chỉ là mơ… Singapore.

Anh phải về thôi, xa em thôi!
Chớ trách ai kia sự đã rồi,
Cởi áo về vườn xa chốn nọ,
Vỉa hè nhếch nhác lại lên ngôi…

Trong đời ai hiểu đạo làm quan?
Lắm lúc xênh xang, lúc bẽ bàng!
Thẳng quá dân kêu, quan lớn sợ,
Thôi về nịnh vợ… thế mà sang…
(6/12/2019)

orchiddl

Vui Tái Ngộ

Cũng bởi giờ đây Hiếu Thuận về,
Vui mừng gặp gỡ Quán Rào Tre.
Thăm trường buổi cũ lòng da diết,
Nhắc thủa ngày xưa dạ não nề.
Vẫn trẻ nhiều cô hiền hậu chối,
Luôn tài lắm cậu giả vờ chê!
Câu chào giũ bụi đường xa hết,
Sảng khoái hồn nhiên dẫu bộn bề…

orchiddl