Lời Yêu Muộn

Ngọt ngào từ thuở nằm nôi,
Lời ru của mẹ rót vào tâm linh.
Thế là em cứ lặng thinh,
Thả trôi tâm sự tự tình miên miên.
Em ơi! Gương mặt thật hiền,
Nhìn em anh ngỡ lạc miền thiên thai.
Ơ kìa, phải đó mắt nai,
Sao mà trong trẻo sơ khai lặng thầm!
Bóng hình ẩn hiện trong tâm,
Không hư không thực không lầm không sai.
Anh đi vào một sớm mai,
Những lời tiễn biệt nằm ngoài suy tư.
Phố nghèo thưa thớt dân cư,
Chân di lòng cứ chần chừ vì đâu!
Thương em thức suốt canh thâu,
Thêu giòng nhung nhớ lệ sầu tuôn mau.
Tưởng yêu là phải vì nhau,
Nén tương tư dệt sang giàu rời xa.
Trời tây anh cố xông pha,
Mồ hôi, nước mắt chan hòa lắm khi.
Tiếc rằng có lúc sân si,
Lâm vào cổ phiếu còn gì về quê.
Mãi là số kiếp làm thuê,
Nhiều năm lận đận đường về còn xa.
Thế là một thuở bôn ba,
Những lời đã hứa nhạt nhòa thinh không.
Thế là một buổi chiều đông,
Anh về ghé quán bên sông tỏ tường.
Nhìn nhau tóc đã nhuộm sương,
Sau cơn nức nở lời thương còn đầy.
Bỏ hết nghen, trọn kiếp nầy,
Không ưu tư nữa, sum vầy cùng nhau.
Tay hai đứa xiết kìa đau,
Nhìn nhau chút xíu mày chau miệng cười.
Bao năm lặn lội xứ người,
Chuyện chi quên hết nhưng lười thì không.
Giờ đây nối sợi tơ hồng,
Chung tay hợp sức một lòng yêu thương.

orchiddl

Ngập Lối Về

(Vui họa bài thơ Phố Thành Sông - Một Góc Nhìn - Lần 2 - của thi hữu Trần Quốc Tiến)

Mưa ào kín ngõ nước kề mông,
Hứa hảo ông nào cũng nói xong.
Xế ngã chông chênh, người lạc nẻo,
Nhà xiêu ngập ngụa rác xuôi dòng.
Hàng mươi kế hoạch còn trên giấy,
Chục tỷ đô tiền vẫn điểm không.
Bẫy rập đường về ôi ngán ngẫm,
Nhìn kìa xóm cũ tưởng là sông!

orchiddl

Khẩu Thị Tâm Phi

Áo đẹp, lầu sang… nhận thức tồi,
Lời vàng tiếng ngọc, miệng thiên lôi!
Khen dồi thuốc dỏm – như bùa phép,
Quảng cáo hàng gian – giống lộc trời!
Kẻ bệnh tin nhầm nên vướng bẫy,
Danh tài mượn bóng để chia xôi.
Lên đài đảm bảo toàn uy tín,
Tính mạng người dân rẻ quá rồi!!!

orchiddl

Phù Phép

Rung mình điệu nghệ, phẩy tay quen,
Giấy phép ban ra phải nộp xèng.
Sữa giả chiêu trò: “tăng chất kháng”!
Hàng bèo quảng cáo: “giảm viêm hen”!
Quan y một lũ – thanh tra đểu,
Bộ sậu hùa nhau – kiểm định hèn.
Thuốc rởm tràn lan đầy cửa hiệu!"
Sâu đàn rỉa hút máu dân đen…

orchiddl

Nghiệp Bán Rẻ

Lương y tổ nghiệp quý muôn đời,
Lại nỡ quay lưng bán rẻ trời?
Sữa giả, hàng trôi, ai cấp phép?
Dân lành gánh chịu, kẻ ngồi xơi!
An toàn thực phẩm làm sao thiếu,
Sức khỏe tiêu dùng chẳng thể lơi.
Lộ hẳn nguyên hình loài dã thú,
Dòm xem đã sợ thét không lời.

orchiddl

Độc!

Mũ áo cân đai, chữ nghĩa đầy,
Tay run vẫn ký, mặt càng dày...
Chung tiền cấp phép không cần duyệt,
Dối gạt lưu hành chết mặc bây!
Trẻ uống hàng trôi – ai dám hỏi?
Già dùng thuốc giả – kẻ nào hay?
Vì dân? Trở tráo bao thằng diễn!
Sự thật phơi ra khóc cả bầy!

orchiddl

Về Chốn Hạ Xưa

Trở lại quê nhà giữa hạ sang,
Ve kêu rả rích khắp thôn làng!
Đường thưa lối hẻm hương thơm ngát,
Bến lở sông lài gió thổi ngang.
Chạnh nhớ ngày xưa hồn ố bạc,
Thầm yêu buổi cũ mắt hoen vàng.
Chiều trôi hụt hẫng làm sao nói?
Thiểu não trong tim thiếp nợ chàng…

orchiddl

Mừng Khôn Xiết

Sáng cắp ô đi chiều… giải nhiệt,
Dân gào lướt vội vờ… chưa biết.
Đăng đàn lạy thánh vượt công môn,
Sửa ghế cầu thần thăng chức việc.
Sáp nhập cơ quan đáng phải làm,
Gom vào tỉnh xã nên cần thiết.
Tưng bừng rộn rã khắp làng thôn,
Ủng hộ vui mừng sao kể xiết!

orchiddl

Lắt Lay

Phố cũ năm xưa khách viếng đầy,
Bây chừ vắng vẻ chuyện gì đây?
Người mua lặng lẽ rời nơi chợ,
Kẻ bán âm thầm chuyển chỗ xoay.
Ánh mắt buồn sâu còn vướng đọng,
Làn môi úa nhạt lại hao gầy.
Quê nhà đón bước chân hoài niệm,
Một thuở huy hoàng chợt lắt lay!

orchiddl

Nỗi Quan Hoài

Chốn ấy giờ này mỏi mệt chưa?
Người về lối cũ, khách còn thưa.
Hàng giăng bụi, sạp sầu im ắng,
Xí nghiệp đèn tàn, máy ngủ bưa.
Việc chẳng nuôi lòng, đau quá bữa,
Tiền đâu trả nợ, xót sao vừa!
Xa thành phố có lần quay lại,
Chợt thấy quan hoài bóng ảnh xưa!

orchiddl